Mọi người đều biết nắng tốt cho cây, nắng cần cho sự phát triển của sinh vật.
Mọi người đều biết con người cũng là một sinh vật.
Nhưng mọi người lại nói: “Ê, nắng, đi vô, đội nón vô, mặc áo khoác vô, thoa kem chống nắng vô…”
Mọi người sợ nắng như sợ cái gì đó rất kinh khủng, mặc dù khả năng gây ung thư của nắng là rất thấp. Kết quả là cả một thế hệ èo ọt, què quặt vì thiếu nắng. Trầm cảm, uể oải nhiều hơn bao giờ hết.

Trong những năm qua, người ta ra rả rằng tiếp xúc với nắng thường xuyên có thể gây ung thư da, nhưng lại phớt lờ vấn đề: nếu không tiếp xúc với nắng thì gây bệnh gì?
Để mình thống kê cho:
Theo báo Sức khỏe & Đời sống, khi da tiếp xúc với nắng sẽ tự tổng hợp vitamin D (thức ăn cũng có nhưng rất ít, không đủ liều). Vì vậy, thiếu nắng sẽ gây:
- Thiếu vitamin D, mà vitamin D tham gia vào quá trình hấp thụ Can xi và Phốt Phát nên dẫn đến thiếu hai chất này luôn (nên nhiều người uống sữa bổ sung khoáng chất, ăn hải sản quá trời mà vẫn loãng xương; xương, răng, móng… đều yếu).
- Tăng nguy cơ ung thư đại tràng, trực tràng, tim mạch, tiểu đường, rối loạn chuyển hóa lipid máu, bệnh thận mạn tính, các bệnh lý về xơ hóa, bệnh lao, bệnh truyền nhiễm… (do thiếu vitamin D) (1).
Theo báo Thanh niên thì:
- Ngày đầu tiên thiếu nắng: bạn vẫn sống bình thường.
- Sau 1 tuần thiếu nắng: uể oải, xuống tinh thần nhưng chưa tới mức chán nản.
- Sau 1 tháng thiếu nắng: hoocmon rối loạn, trầm cảm nhẹ, mất ngủ nhẹ, dễ chán nản, hay quên.
- Sau nửa năm: tụt cảm xúc, mất năng lượng, trầm cảm và mệt mỏi thấy rõ, nhận thức suy giảm, giảm tương tác với mọi thứ, hay quên, hay căng thẳng, dễ bị viêm nhiễm, suy giảm miễn dịch (2).

Còn thiếu nắng nhiều năm thì sao?
Các nghiên cứu chưa chỉ ra, nhưng bạn có thể tư tưởng tượng ra tình huống đó. Chỉ với nửa năm thiếu ánh nắng, con người đã bị suy yếu trầm trọng cả thể chất lẫn tinh thần như thế nào! Thế thì sau nhiều năm, tác hại của nó còn nặng nề như thế nào nữa!
Thật không khó để thấy, trong vòng vài năm trở lại đây, rất nhiều người đều cảm thấy yếu rõ rệt. Cảm giác lúc nào cũng buồn ngủ, không có sức sống, uể oải toàn thân, rối loạn tinh thần, dường như bị rút cạn sức lực, tắc nghẽn và trì trệ.
Cả những người trẻ tuổi, lẽ ra họ phải căng tràn sức sống thì giờ đây, hầu hết đều lờ đờ, mệt mỏi và phải cố gồng để kiếm tiền. Nhiều người trầm cảm, rối loạn lo âu, không biết làm sao để vui vẻ sống.
Một bộ phận khác thì chơi bời, thức thâu đêm suốt sáng… nhưng sau đó, hầu hết đều uể oải như người sắp chết…
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng này, nhưng thiếu nắng cũng là một trong những lý do cơ bản.
Tắm nắng đúng cách
Vậy, nên tắm nắng như thế nào?
- Cách 1: Cứ mặc đồ bình thường, để lộ mặt, bàn tay và bàn chân, lưu ý không dùng kem chống nắng. Thời gian tắm tốt nhất là từ 9 – 10 h sáng hoặc từ 3 – 4 h chiều (tắm 5 – 15 phút là được) (theo báo Sức khỏe & Đời sống) (1).
- Cách 2: Tắm toàn bộ cơ thể từ 10 – 15 phút cũng được, trước 10 h sáng và sau 4 giờ chiều.
Trích nguyên văn từ bác sĩ Nguyên Khôi: “Thông thường, chúng ta chỉ nhận được một lượng nhỏ vitamin D từ chế độ ăn uống, còn phần lớn vitamin D được hấp thụ vào cơ thể khi da của chúng ta tiếp xúc với ánh nắng. Như vậy, việc tắm nắng không chỉ cần thiết ở trẻ nhỏ mà cần thiết với tất cả chúng ta, đặc biệt chú ý ở những người cao tuổi” (1).
Ngược dòng lịch sử
Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác từng kể về chuyện đi khám bệnh cho thái tử Trịnh Cán. Chẩn đoán của ông là: Thái tử bệnh do sống trong chốn màn che trướng phủ, thiếu ánh nắng, ăn quá no, mặc quá ấm nên tạng phủ yếu, tinh khí khô hết, da mặt khô, rốn lồi to, gân xanh và tay chân gầy gò. Vậy, rõ ràng là khi người ta ít tiếp xúc với ánh nắng thì sức khỏe sẽ suy yếu, dù là vua chúa, được tẩm bổ bằng đủ món ngon vật lạ cũng không ngoại lệ.
Gần đây, các nhà nghiên cứu còn phát hiện ra trái cây sau khi thu hoạch, nếu được tiếp xúc với ánh nắng thì các quá trình sinh hóa trong trái cây ấy vẫn tiếp tục diễn ra, và hàm lượng dưỡng chất trong trái cây tăng lên. Tiếc là giờ đây, hầu hết trái cây đều được bọc kín.
Không chỉ thế, ánh nắng mặt trời còn ảnh hưởng đến sự năng động của chúng ta. Trời sáng, tự nhiên con người muốn hoạt động. Khi màn đêm buông xuống, tự nhiên cơ thể dần đi vào trạng thái nghỉ ngơi. Có một sự thông minh bên trong cơ thể và nó đồng điệu với vũ trụ. Chỉ cần bạn chịu lắng nghe, bạn sẽ thấy cơ thể đang nói với bạn rất nhiều điều.